Tháng 9, 1962
Pearl thân mến,
Sẽ thật khó để hiểu được bức thư này, vì nó chứa đựng những giấc mơ và cách anh suy nghĩ. Nhìn chung, em có thể gọi đó là cách sống của anh. Thật sự khó khăn để viết ra chính xác những gì anh cảm nhận. Nhưng anh muốn viết và cho em biết về điều đó. Anh sẽ cố gắng viết thật rõ ràng và hy vọng em sẽ mở lòng với bức thư này. Đừng đưa ra bất kỳ phán xét nào cho đến những dòng cuối cùng.
Có hai cách để tạo ra một cuộc đời đáng sống. Một là thành quả của quá trình làm việc chăm chỉ, cách còn lại đến từ sự tưởng tượng (dĩ nhiên cũng yêu cầu những đòi hỏi rất nhiều trong công việc). Thực tế là sự lao động và tiết kiệm sẽ mang đến cho chúng ta một cuộc sống đủ đầy chứ không phải tạo ra sự giàu có về mặt của cải, đó là phần thưởng dành cho những ai có thể nghĩ ra bất cứ điều gì chưa từng được nghĩ đến trước đó. Trong mọi ngành, trong mọi nghề, ý tưởng luôn là thứ nước Mỹ luôn tìm kiếm. Ý tưởng làm nên nước Mỹ, và một ý tưởng tốt sẽ khiến ta trở thành con người mà ta muốn hướng đến.
Kung-fu là trường phái thượng đẳng nhất trong mọi nền võ thuật; thế nhưng các môn võ phái sinh khác của Trung Hoa là Judo và Karate, thực chất chỉ là thứ kung-fu căn bản, lại cực kỳ thịnh hành trên đất Mỹ. Sở dĩ như vậy là do người ta chưa nghe nói đến loại hình võ thuật tinh hoa này; lại thêm cũng chưa có người truyền dạy đạt đẳng cấp. Anh tin rằng những năm tháng miệt mài tập luyện võ nghệ giờ đây có thể đưa anh lên tầm võ sư kung-fu đầu tiên trên nước Mỹ. Dẫu vậy, chặng đường hoàn thiện các chiêu pháp và hình tượng của anh còn dài trước mắt. Mục tiêu của anh là xây dựng một võ quán kung-fu đầu tiên, rồi từ đó thiết lập một mạng lưới võ đường trên toàn nước Mỹ (Anh đề ra thời gian hoàn thành dự án này sẽ trong tầm từ 10 đến 15 năm). Mục đích của anh không chỉ đơn thuần để kiếm tiền, mà thực chất có rất nhiều động lực trong đó: Anh mong muốn cả thế giới biết đến sự vĩ đại kỳ diệu của nền võ thuật Trung Hoa; anh cũng rất thích được truyền dạy và giúp đỡ cho người khác; anh muốn có một ngôi nhà khang trang cho gia đình, anh khao khát được khai sáng một điều gì đó, và cuối cùng lẽ quan trọng nhất, kung-fu chính là một phần không thể tách rời của con người anh...
Anh biết ý tưởng của mình là đúng, và vì thế, kết quả sẽ hoàn toàn mãn nguyện. Anh hoàn toàn không lo nghĩ gì về thành quả, anh chỉ quan tâm đến việc phải vận hành công việc như thế nào để đạt được nó. Sự cống hiến của anh sẽ là thước đo cho phần thưởng và sự thành công.
Dr. Charles P. Steinmetz, một thiên tài ở lĩnh vực điện, trước khi qua đời đã được ai đó hỏi rằng: “Ngành khoa học nào sẽ phát triển nhất trong 25 năm tới?” Ông dừng lại và suy nghĩ một chút trước khi đưa ra câu trả lời dứt khoát: “Nhận thức về tâm linh.” Khi ta nhận thức rõ tầm quan trọng của những yếu tố tinh thần tuyệt vời bên trong con người mình và bắt đầu dùng chúng trong khoa học, kinh doanh hay cuộc sống, sẽ không điều gì có thể sánh kịp với sự tiến bộ trong tương lai.
Anh cảm nhận được nguồn sức mạnh của sáng tạo và tâm linh đang cuộn chảy trong anh, nó còn vĩ đại hơn cả niềm tin, lớn hơn cả tham vọng. Nó là sự kết hợp thăng hoa của tất cả những điều đó. Tâm trí anh như được gắn liền với nguồn sức mạnh mà anh đang có.
Khi em thả một viên sỏi xuống một hồ nước, nó sẽ tạo ra những gợn sóng và liên tục tỏa rộng ra toàn bộ mặt hồ. Đây chính là những gì sẽ xảy ra khi anh mang đến cho ý tưởng của mình một kế hoạch hành động dứt khoát. Ngay lúc này, anh có thể mường tượng được những suy nghĩ của anh ở tương lai, anh có thể nhìn thấy chặng đường phía trước của mình. Anh đang mơ (nên nhớ rằng những người có ước mơ thiết thực sẽ không bao giờ từ bỏ). Hiện tại anh chưa có gì trong tay ngoài một góc nhỏ ở tầng hầm, nhưng một khi sự tưởng tượng của anh đã trào dâng mãnh liệt, anh có thể hình dung một bức tranh những cơ sở võ quán Kung Fu gồm 5-6 tầng lầu rải khắp nước Mỹ. Anh không phải là người dễ nản lòng, anh dễ dàng hình dung bản thân mình vượt qua những chướng ngại, đánh bại khó khăn và đạt được những điều “không thể”.
Dù không sở hữu một đầu óc thiên tài, nhưng anh luôn cảm thấy một nguồn sức mạnh lớn lao vẫn chưa được khai thác, nguồn động lực này luôn chảy trong anh. Anh không biết làm cách nào để diễn tả cảm giác hiện tại mà anh đang có, và cũng sẽ không có bất kỳ một trải nghiệm nào có thể so sánh được. Nó như thể một nguồn cảm xúc mạnh mẽ được hòa lẫn cùng niềm tin, nhưng mạnh hơn rất nhiều.
Dù thế nào đi nữa, mục đích của những kế hoạch đó vẫn là để tìm thấy ý nghĩa đích thực của cuộc sống: một tâm hồn bình yên. Anh biết với những ám ảnh đam mê mà anh vừa nói ra thì tâm hồn bình yên quả là điều khó tin. Dẫu vậy, nó có thể đạt được nếu anh dồn hết tâm sức vào việc hoàn thiện bản thân thay vì đánh đấm vô bổ. Để đạt được sự bình yên trong tâm hồn này, học được tính vô vi của Đạo giáo và Thiền học là điều vô cùng quý giá với anh.
Mọi người đều sẽ nói rằng anh bị ám ảnh về sự thành không. Nhưng anh không phải vậy. Em thấy đó, ý chí của anh đến từ việc nhận thức được rằng ANH CÓ THỂ LÀM ĐƯỢC. Anh chỉ hành động theo bản năng tự nhiên của mình, vì không có bất kì sự sợ hãi hay nghi ngờ nào trong tâm trí anh.
Pearl, thành công sẽ đến với những người nhận thức được thành công. Nếu em không hướng đến mục tiêu mà mình muốn, làm cách nào em nghĩ rằng mình có thể đạt được nó?
Thân mến,
Bruce.








