Ngày nay người ta sử dụng 2 trường phái chiêm tinh học. Trường phái thứ nhất là chiêm tinh học truyền thống, hay còn gọi là chiêm tinh học xuân phân/chí tuyến (tropical astrology – dựa vào 4 điểm phân và chí). Đây là trường phái phổ biến nhất ở thế giới phương Tây và cũng là hệ thống được mô tả trong quyển sách này.
Một trường phái khác lại tuân thủ theo chiêm tinh học thiên thể (sidereal astrology). Sidereal bắt nguồn từ từ “ngôi sao” trong tiếng Latinh sidus và có nghĩa là “được định đoạt bởi các vì sao”. Những người theo trường phái này tin rằng chiêm tinh học nên được nghiên cứu dựa theo những chòm sao thật trên bầu trời. Vì trục quay của Trái Đất đang từ từ dịch chuyển nên tính từ mốc quan sát trên Trái Đất thì các vì sao cũng đang dần thay đổi vị trí. Chiêm tinh học thiên thể dựa trên giả thiết rằng ngày Mặt trời đi vào từng cung nên thay đổi theo sự chuyển dịch của trục Trái Đất. Họ cho rằng đây là cách tiếp cận khoa học nhất vì nó dựa trên vị trí của những chòm sao có thật trên vòng hoàng đạo. Theo trường phái này, vòng hoàng đạo được Claudius Ptolemy tính ra vào thế kỷ thứ 2 đã thay đổi, thêm bớt khoảng 25 ngày. Họ không đồng ý với quan điểm của những người theo trường phái truyền thống về ngày mà Mặt trời đi vào 12 cung hoàng đạo. Họ tin rằng vì Trái Đất đang tiến động nên ngày này cũng nên thay đổi theo.
Các nhà chiêm tinh truyền thống chỉ ra rằng ngay từ thời xưa, vòng hoàng đạo đã không tương ứng chính xác với những chòm sao thực trên bầu trời. Các nhà chiêm tinh cổ đại biết rằng các chòm sao khác nhau trên vòng hoàng đạo đều có kích cỡ và độ sáng khác nhau (ví dụ như, chòm Song Tử rất to và sáng, trong khi chòm Thiên Xứng và Song Ngư lại khá lu mờ). Tuy nhiên, họ vẫn chia vòng hoàng đạo ra thành 12 phần bằng nhau, mỗi phần 30°, và sự phân chia nhóm này đã được công nhận hàng nghìn năm qua. Quả thực, những biểu tượng và liên tưởng của các cung này đã trở thành một phần trong hiểu biết chung của toàn nhân loại.
Trường phái truyền thống cho rằng sự chuyển dịch chậm rãi của Trái Đất qua các cung hoàng đạo có liên quan đến tuổi hoàng đạo của Trái Đất. Nó không có liên quan gì đến hoàng đạo hằng năm cả, vì hoàng đạo hằng năm quan tâm chủ yếu đến trải nghiệm cá nhân của mỗi con người và chúng ta theo dõi chúng bằng các mùa trong năm.
Trong chiêm tinh học truyền thống (chí tuyến), điểm xuân phân đánh dấu thời điểm Mặt trời đi vào cung hoàng đạo đầu tiên, Dương Cưu. Đó chính là bước ngoặt khởi đầu của chu kỳ hoàng đạo hằng năm (từ tropical bắt nguồn từ tiếng Hy Lạp, có nghĩa là “bước ngoặt”). Điểm xuân phân có xuất hiện ở chòm sao nào đi nữa thì một điều không bao giờ thay đổi là xuân phân đánh dấu việc Mặt trời bước vào độ đầu tiên trên đường hoàng đạo – và độ đầu tiên của đường hoàng đạo luôn là độ đầu tiên của Dương Cưu.
Trong chiêm tinh học thiên thể, điểm xuân phân diễn ra vào ngày thứ năm của cung Song Ngư, và khi Trái Đất tiến động thì ngày này cũng sẽ thay đổi. Vì thế mà, dựa theo tính toán của trường phái này, thì người được sinh ra vào ngày 22 tháng 3 năm 5000 sẽ thuộc cung Ngư Dương thay vì Dương Cưu.
Bạn có thể nghĩ rằng chúng tôi đang “việc bé xé ra to” với vấn đề này. Suy cho cùng thì chiêm tinh học dù trông có cổ xưa đến đâu đi nữa thì nó mới tồn tại được 3 Đại Nguyệt. Chúng ta còn nhiều điều phải khám phá về chiêm tinh học ở phía trước trong Kỷ Nguyên Bảo Bình này – và những tranh cãi không hồi kết ở thời điểm này chắc chắn sẽ được giải quyết khi chúng ta tìm hiểu được nhiều hơn.